Bài viết này, tôi dành tặng Severus Tobias Snape, anh hùng của tôi.
Như tôi đã nói, nhiều khi, 2 tiếng quá đủ cho một cuộc tình.
Không nghi ngờ gì, hàng tỉ người trên thế giới này thích xem phim. Và có lẽ con số ấy còn nhiều hơn, nếu những người còn lại cũng có điều kiện để thưởng thức những bộ phim ấy.Tôi thích xem phim. Nhiều thể loại. Và tôi cũng đang còn thời gian để xem phim, nên tôi nghĩ mình nên tận hưởng thôi. Sau này, biết đâu không còn dịp :)
Tôi có trọn bộ Harry Porter, bộ truyện đầu tiên tôi vòi vĩnh mẹ mua cho. Nó là phần thưởng mỗi khi tôi đạt điểm tốt, và mỗi khi mẹ cao hứng. Bộ truyện tôi mua cách đây hơn 6 năm, bây giờ đã tái bản lại nhiều lần. Giấy mới hơn, bìa đẹp hơn, nhưng những câu chữ bên trong vẫn tinh tế và đẹp như những cuốn sách ngày xưa tôi có vậy.
Ngôn ngữ, vốn là thứ mang trong mình phép thuật vô hạn, tôi nhớ, thầy Dumbledore đã nói thế.
Tôi rất nhớ thầy.
Lí do tôi nói nhớ, là vì tôi vừa kết thúc việc xem lại 8 tập phim Harry Porter, trong gần một tuần.
Một tuần, sống trong thế giới phép thuật, và tâm hồn tôi đang bay bay.
Thực ra, tôi không muốn chạm đất lắm. Ít ra là bây giờ.
Đầu óc vẫn còn hơi lộn xộn, nhưng tôi muốn viết, thế nên, tôi sẽ viết khá lộn xộn. Coi như, bạn đang trôi theo dòng kí ức của tôi đi.
Diễn xuất tuyệt vời. Tất cả các nhân vật.
Tôi đặc biệt yêu thích Snape. Không gì khó bằng việc giữ bí mật, chưa kể việc gặp người mà mình đang giữ bí mật ấy hàng ngày (trường hợp này là Harry). Giữ đại cục bằng việc sắp đặt mọi thứ và hi sinh bản thân là một điều vừa cao cả, vừa đau đớn. Tôi khâm phục tình yêu của Snape, một Ma Kết, như tôi. Thứ tình yêu đẹp đẽ nhưng đau khổ, vượt lên trên mọi thứ.
Ở phần cuối, Snape đã nói "Always" khi thầy Dumbledore hỏi về tình yêu của anh với Lily. Gã ngốc si tình, và không biết biểu đạt. Nhưng tôi không ghét cách anh biểu đạt tình yêu của mình, kể cả trong việc dạy dỗ Harry. Chiều chuộng quá không bao giờ là tốt, và anh luôn biết cách cư xử để Harry hiểu tình cảnh của mình hiện tại, và nuôi dưỡng lòng căm thù cùng sức mạnh trong tâm hồn cậu, và sẵn sàng cho một cuộc chiến, theo một cách rất-Snape.
Tất cả những điều đó, những cung bậc cảm xúc được thể hiện rất nhẹ trên gương mặt Snape, đều được biểu đạt một cách hoàn hảo qua diễn xuất của Alan Rickman - một Bảo Bình cao 1m85 đến từ London. Alan sinh năm 1946, nghĩa là thời điểm anh đóng vai Snape tại phần cuối cùng, anh 64 tuổi, trong khi ở trong nguyên tác, Severus Snape mất năm 38 tuổi. Tôi không hề nhìn thấy dấu hiệu của sự già nua trên mặt anh. Tôi thích cách Alan phát âm từng câu thoại: chậm rãi, rõ ràng và nguy hiểm. Một thứ giọng nói chỉ nghe thôi đã khiến người ta hoảng sợ và không muốn lại gần. Gương mặt khắc khổ và từng trải. Diễn xuất ấy, giọng nói ấy, không chỉ mình tôi ưa thích và công nhận. Với vai diễn Snape, Alan Rickman được đề cử là diễn viên nổi tiếng nhất năm 2007. Cảm xúc của tôi lúc ấy, có thể biểu đạt bằng một từ như Hermione đã nói trong phần cuối của series Harry Porter: "Brilliant!"
Những thứ không thuộc về thời đại của chúng ta, chúng ta thường khó tiếp nhận hơn những thứ khác. Tôi nói vậy là vì tôi mới xem một nửa bộ phim Jomeo & Juliet (2013), và, tôi đã không xem hết. Xem phim ở nhà có điểm cộng, là bạn có thể tua nhanh, và cũng có thể không xem hết phim nếu muốn. Còn ở rạp, bạn có ít lựa chọn hơn, hoặc ít ra là tôi cảm thấy như vậy.
Khi hai nhân vật chính nói câu thoại của họ, tôi không cảm thấy nó ngấm. "Tình yêu này như một hơi thở của mùa hè. Nó sẽ là một bông hoa rực rỡ khi chúng ta ở bên nhau". Những câu đại loại như vậy, sự nồng nàn tăng dần theo diễn biến của bộ phim.
Thực ra có lẽ tôi chưa biết yêu, nhưng nếu người tôi yêu nói câu này, có lẽ tôi sẽ đứng sững ra một chút mất. Tôi cũng không cảm thấy tình yêu nồng nàn trong ánh mắt, trong diễn xuất của hai nhân vật chính. À, tôi chỉ đang nói về diễn xuất thôi, kịch bản của W.Shakespeare không được bàn tới ở đây nhé.
Alan Rickman năm 2011
Snape, được miêu tả là một người "một thầy giáo nhẫn tâm, tính toán, ích kỉ, cực kì chính xác, tỉ mỉ, luôn tìm cách mỉa mai đối với những đứa học trò mà ông không thích và còn là một người mang nặng nhiều nỗi đắng cay" . Hẳn là ngay từ cái tên, J.K.Rowling cũng muốn thể hiện cái sự khô cứng ấy: " Severus trong tiếng Latin từ này có nghĩ là "nghiêm khắc", "khô cứng", và đồng thời rút ra từ tên của hoàng đế La Mã Lucius Septimius Severus, một người rất tàn bạo. Họ của nhân vật, Snape, lấy theo tên một ngôi làng ở hạt Suffolk, Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland." Nghe đi nghe lại, tôi thấy đậm chất Ma Kết. Kể cả tuổi thơ hay bị bắt nạt, và cách Snape đứng lên, tin tưởng vào bản thân mình, luôn giữ thái độ bình tĩnh và quyền uy, bên cạnh đó, không ngừng mài dũa tài năng về mặt nghiên cứu Độc dược. Và dũng cảm, theo cách của riêng mình.
Tôi thích cách Rowling miêu tả Snape trong một lần phỏng vấn: "Ông lại tỏ ra khá tàn nhẫn, cay nghiệt, một kẻ luôn bắt nạt, khó hiểu với nhiều nỗi cay đắng, xót xa nhưng ông đã yêu, tin tưởng vào tình yêu của mình và đặt cả cuộc sống vào đó. Đó là một người anh hùng thật sự.” Tôi thấy tự hào khi thầy Dumbledore nói cho rằng "đôi khi chúng ta đã phân loại quá sớm" khi nói về anh. Và tôi khóc, khi nghe Harry gọi tên đứa con trai đầu lòng của mình: Albus Severus Potter. "Tên con được đặt theo tên của 2 vị hiệu trưởng đáng kính của trường Hogwarts. Và một trong số họ thuộc nhà Slytherin và có lẽ ông là người dũng cảm nhất mà cha từng biết”.
Tôi chỉ buồn, khi thấy tình yêu trọn đời anh dành cho Lily không được đền đáp lại. Như tôi đã nói, tên ngốc Ma Kết không biết biểu đạt tình yêu của mình, mà cứ giữ nó trong tim, coi nó như một ngọn nến, soi sáng con đường mình đi ngay cả trong những thời điểm tăm tối nhất. Thứ tình yêu mãnh liệt và dai dẳng, chính xác và thậm chí khắc nghiệt, như chính con người Snape vậy. Tôi không nghi ngờ gì sự chung thủy đến khác người của anh, và tưởng tượng gương mặt đỏ bừng của anh khi bị Lily trêu đùa khiến tôi không thể không nghĩ về một tương lai khác, nơi anh là cha và Lily là mẹ, và đứa con của hai người sẽ là một người như thế nào.
Tôi ngưỡng mộ tài năng của anh, một Ma Kết đam mê nghệ thuật Hắc ám và hoàn toàn chìm đắm vào nó. Tất nhiên, tài năng của anh nở rộ.
Theo lời kể của Sirius Black thì ngay năm học thứ nhất, Snape đã biết vô số lời nguyền và ếm hơn so với những học sinh năm thứ bảy. Ông luôn thử những công thức pha chế mới và tự ghi chú những bước làm nhanh, hiệu quả vào sách giáo khoa của ông khi vẫn còn là một học sinh.Thành thật mà nói, tôi thấy kết cục của Severus Snape là không đáng. Dù biết Snape giết rất nhiều người, nhưng vì đây là nhân vật yêu thích của mình, nên tôi vẫn muốn anh sống, hoặc chết đi trong sự hạnh phúc. Có lẽ, anh sẽ hạnh phúc khi hội ngộ với Lily dưới đó chăng?
Ông sáng chế ra nhiều câu thần chú mới, khá nổi tiếng và tàn nhẫn, từ Khinh thân (Levicorpus) đến thần chú hóa giải nó (Liberacorpus) và nguy hiểm hơn là Cắt sâu mãi mãi(Sectumsempra). Mặc dù Sectumsempra có sức mạnh chết người nhưng Snape cũng luôn chữa lành được các vết thương do nó gây ra. Từ sự hiểu biết rộng lớn về nghệ thuật Hắc Ám, Snape trở thành một tay lão luyện trong việc sử dụng cũng như chữa lành những thứ do các lời nguyền bóng tối gây ra.
Snape còn là 1 trong số ít pháp sư sử dụng thành thạo phép Chiết tâm bí thuật (Legilimency) và đặc biệt là phép Bế quan bí thuật (Occlumency), 2 phép này giúp Snape có thể vừa đồng thời thâm nhập vào tâm trí của người khác vừa bảo vệ được những ý nghĩ riêng của mình. Cũng chính nhờ vào tài năng của mình mà Snape đã qua mặt được chúa tể Voldemort, kẻ luôn tự mãn mình là bậc kì tài trong việc điều khiển tâm trí của kẻ khác.
Theo Rowling, Snape là Tử Thần Thực Tử duy nhất tạo ra được một Thần Hộ mệnh hoàn hảo, giống như của Lily Evans, là một con hươu cái.
Snape còn là một tài năng trong các cuộc đấu tay đôi. Một nhóm giáo sư, bao gồm cả cựu vô địch đấu tay đôi, giáo sư Filius Flitwick, đã tranh luận, nếu có thể, trong một thời gian ngắn, Snape sẽ đánh bại các đối thủ của ông. Giáo sư Minerva McGonagall còn ngụ ý rằng Snape đã học được cách bay mà không cần sử dụng chổi, một kĩ năng hiếm có trước đây mà chỉ có Voldemort mới biết.
Tôi không biết được.
Câu hỏi này, có lẽ mỗi người đều có câu trả lời riêng.
Kết,
Cảm ơn anh, Severus Tobias Snape, vì đã trở thành một phần trong tuổi thơ của tôi.
Cạn ly.
---
Toàn bộ phần chữ in nghiêng, phần trích dẫn, được lấy từ Wikipedia:
http://vi.wikipedia.org/wiki/Severus_Snape
Ma Kết... :)
Trả lờiXóa:(((((( Giáo sư Snape :((( Severus là nhân vật yêu thích của mình. thích cách bạn suy nghĩ về anh, vì mình cũng có cách suy nghĩ giống bạn :)
Trả lờiXóa:(((((( Giáo sư Snape :((( Severus là nhân vật yêu thích của mình. thích cách bạn suy nghĩ về anh, vì mình cũng có cách suy nghĩ giống bạn :)
Trả lờiXóa