Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

REVIEW | USEFUL APP ON ANDROID

Ma Kết sẽ là Zeb trong bài viết này, để thể hiện tình yêu với Zebra~

Nếu coi smartphone chỉ là một chiếc điện thoại chỉ để nghe-gọi-nhắn tin-chơi game thì có lẽ chúng ta đang hao phí cả một kho tàng lớn những tiện ích đáng ngưỡng mộ do những nhà nghiên cứu Android và iOs tạo ra. Tuy nhiên, bài viết này chỉ đề cập đến tiện ích của Android thôi, và tất nhiên là qua quá trình trải nghiệm cá nhân. Những gợi ý khác vô cùng được hoan nghênh.


Dùng HTC có một điều rất-bất-tiện, đó là máy nóng lên rất nhanh, và đôi khi nóng đến tầm 50 độ ( Zeb đang dùng HTC One X, và có nhu cầu nâng cấp lên M8). Vì thế các app trong máy, nếu vô dụng và bất tiện, chỉ tồn tại được tầm vài ngày trước khi bị uninstall, do tránh tình trạng làm nặng/nóng máy quá nhanh.



Sau một thời gian gắn bó, Zeb đã tổng kết một số app hữu ích và hay ho, rất muốn chia sẻ với mọi người. Các app có mặt trên đủ loại lĩnh vực, và không được phân loại trong bài này :))

1. Học ngôn ngữ - Duolingo: Learn Languages Free
4.5/5

Duolingo là một ứng dụng dạy học ngoại ngữ miễn phí dành cho người dùng Android và iOS. Miễn phí ở đây có nghĩa là không quảng cáo, không thu phí, và vô cùng dễ hiểu + dễ thương.
Không phải tự nhiên trong năm 2013, Duolingo thu về giải thưởng từ Google Play's : "Best of the Best" cùng với hàng loạt những lời khen ngợi lớn nhỏ từ các tờ báo điện tử uy tín. Giao diện dễ dùng, hình ảnh ngộ nghĩnh và các bài tập rất hay ho, Duolingo thực sự là một app giáo dục rất-đáng-dùng!
Tuy Duolingo chỉ mới hỗ trợ dạy tiếng Anh, Tây Ban Nha, Pháp, Đức, Nga, Bồ Đào Nha, Ý - nhưng bạn sẽ không thể đòi hỏi hơn từ một app free đâu. Enjoy~

2. Hình ảnh - Background HD Wallpaper 
4/5

Có vô vàn app về wallpaper cho bạn lựa chọn, nhưng Zeb thấy đây là ứng dụng có wallpapers đẹp và "nét" nhất. 10000 wallpapers và liên tục update, nhiều chủ đề thú vị cùng giao diện đơn giản, dễ sử dụng, chẳng tội gì lại không install trong khi nó hoàn toàn miễn phí!

3. Kéo dài tuổi thọ pin - Battery Doctor (Battery Saver) 
4.5/5

Tuy việc không có tiếng việt khiến khá nhiều người dùng thấy bất tiện, không thể phủ nhận rằng Battery Doctor giúp kéo dài thời gian sử dụng rõ rệt, đặc biệt khi điện thoại sắp hết pin. Ứng dụng này cũng cho phép loại bỏ những app gây tốn pin tạm thời, và theo một vài review thì còn giúp sạc nhanh hơn (?) - cái này Zeb không đảm bảo nhé~

4. Khóa màn hình - CM Locker 
4.5/5


Trong hàng chục loại khóa khác nhau, đây là khóa mà Zeb ưng nhất! Nhẹ, giao diện đẹp, tiện lợi là những ưu điểm của CM Locker. Thời gian, thời tiết, thông báo cùng những ứng dụng hay sử dụng hiện ngay trên màn hình, người dùng có thể dễ dàng theo dõi, chọn app mình muốn mà không mất thời gian mở khóa như bình thường. Ngoài ra, rất mượt khi sử dụng.
Đây cũng là app có số lượng rate 1* ít nhất trong những app Zeb đã cài đặt, so với số lượng người dùng review về nó. Và cách CM Locker update thông tin về WC 2014 quá tuyệt vời! Lịch thi đấu, tỉ số hiện ngay trên màn hình khóa, và nếu muốn đọc review về trận đấu, chỉ một cái chạm nhẹ là xong! 
Một số app Locker khác có thể có nhiều mẫu mã đẹp hơn, như GO Locker, tuy nhiên khá nặng và cần thao tác phức tạp hơn để mở, không tiện cho người đang đi đường mà muốn check nhanh điện thoại. 

5. Ứng dụng cho sức khỏe - Noom Weight Loss Coach
4.3/5

Nếu bạn đang có ý định giảm cân, hay đơn giản chỉ muốn mình luôn săn chắc, thon gọn thì đây thực sự là một ứng dụng hay ho! Hơi mất nhiều thời gian một chút, nhưng kết quả nhận lại rất đáng để thử nghiệm. 
Là lựa chọn của đội ngũ biên tập viên tại Google Play, không nghi ngờ về tính hiệu quả và khoa học của nó. Tuy nhiên bạn nên nâng cấp lên bản Pro để được "chăm sóc" kĩ lưỡng và tận tình hơn. 
Tất tần tật những gì bạn cần biết để có một cơ thể thon gọn, đơn giản nhất là giảm cân đều nằm ở đây. Những tips, bài tập nho nhỏ sẽ giúp bạn thấy hứng thú hơn với việc giảm cân. Tuy nhiên có 2 nhược điểm Zeb không thích ở Noom, là khá hao pin và liên tục "nhắc nhở" người dùng nâng cấp lên bản Pro. Một điều lưu ý  nữa là Noom không có tiếng việt nhé. Ngoài ra thì không có gì chê hết~

6. Ứng dụng đuổi muỗi - Mosquito Repellent 
3.6/5



Nó thực sự có tác dụng đấy! Chỉ có 2 nút ON-OFF rất dễ sử dụng, tuy nhiên âm thanh do nó phát ra sẽ khiến bạn hơi đau đầu một chút. Nhưng thử 10' nhé, bạn sẽ không còn là đối tượng cho muỗi nữa :)) 
Chỉ cần bật app lên và để gần người thôi, tuy nhiên khi màn hình tắt thì đôi khi app này cũng tự tắt theo, nên hãy để ý một chút nhé :D


(to be continued)

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

REVIEW | SEVERUS TOBIAS SNAPE - SERIES HARRY PORTER

Bài viết này, tôi dành tặng Severus Tobias Snape, anh hùng của tôi.

Như tôi đã nói, nhiều khi, 2 tiếng quá đủ cho một cuộc tình.
Không nghi ngờ gì, hàng tỉ người trên thế giới này thích xem phim. Và có lẽ con số ấy còn nhiều hơn, nếu những người còn lại cũng có điều kiện để thưởng thức những bộ phim ấy.
Tôi thích xem phim. Nhiều thể loại. Và tôi cũng đang còn thời gian để xem phim, nên tôi nghĩ mình nên tận hưởng thôi. Sau này, biết đâu không còn dịp :)

Tôi có trọn bộ Harry Porter, bộ truyện đầu tiên tôi vòi vĩnh mẹ mua cho. Nó là phần thưởng mỗi khi tôi đạt điểm tốt, và mỗi khi mẹ cao hứng. Bộ truyện tôi mua cách đây hơn 6 năm, bây giờ đã tái bản lại nhiều lần. Giấy mới hơn, bìa đẹp hơn, nhưng những câu chữ bên trong vẫn tinh tế và đẹp như những cuốn sách ngày xưa tôi có vậy.

Ngôn ngữ, vốn là thứ mang trong mình phép thuật vô hạn, tôi nhớ, thầy Dumbledore đã nói thế.
Tôi rất nhớ thầy.

Lí do tôi nói nhớ, là vì tôi vừa kết thúc việc xem lại 8 tập phim Harry Porter, trong gần một tuần.
Một tuần, sống trong thế giới phép thuật, và tâm hồn tôi đang bay bay.
Thực ra, tôi không muốn chạm đất lắm. Ít ra là bây giờ.

Đầu óc vẫn còn hơi lộn xộn, nhưng tôi muốn viết, thế nên, tôi sẽ viết khá lộn xộn. Coi như, bạn đang trôi theo dòng kí ức của tôi đi.

Diễn xuất tuyệt vời. Tất cả các nhân vật.



Tôi đặc biệt yêu thích Snape. Không gì khó bằng việc giữ bí mật, chưa kể việc gặp người mà mình đang giữ bí mật ấy hàng ngày (trường hợp này là Harry). Giữ đại cục bằng việc sắp đặt mọi thứ và hi sinh bản thân là một điều vừa cao cả, vừa đau đớn. Tôi khâm phục tình yêu của Snape, một Ma Kết, như tôi. Thứ tình yêu đẹp đẽ nhưng đau khổ, vượt lên trên mọi thứ.
Ở phần cuối, Snape đã nói "Always" khi thầy Dumbledore hỏi về tình yêu của anh với Lily. Gã ngốc si tình, và không biết biểu đạt. Nhưng tôi không ghét cách anh biểu đạt tình yêu của mình, kể cả trong việc dạy dỗ Harry. Chiều chuộng quá không bao giờ là tốt, và anh luôn biết cách cư xử để Harry hiểu tình cảnh của mình hiện tại, và nuôi dưỡng lòng căm thù cùng sức mạnh trong tâm hồn cậu, và sẵn sàng cho một cuộc chiến, theo một cách rất-Snape.

Tất cả những điều đó, những cung bậc cảm xúc được thể hiện rất nhẹ trên gương mặt Snape, đều được biểu đạt một cách hoàn hảo qua diễn xuất của Alan Rickman - một Bảo Bình cao 1m85 đến từ London. Alan sinh năm 1946, nghĩa là thời điểm anh đóng vai Snape tại phần cuối cùng, anh 64 tuổi, trong khi ở trong nguyên tác, Severus Snape mất năm 38 tuổi. Tôi không hề nhìn thấy dấu hiệu của sự già nua trên mặt anh. Tôi thích cách Alan phát âm từng câu thoại: chậm rãi, rõ ràng và nguy hiểm. Một thứ giọng nói chỉ nghe thôi đã khiến người ta hoảng sợ và không muốn lại gần. Gương mặt khắc khổ và từng trải. Diễn xuất ấy, giọng nói ấy, không chỉ mình tôi ưa thích và công nhận. Với vai diễn Snape, Alan Rickman được đề cử là diễn viên nổi tiếng nhất năm 2007. Cảm xúc của tôi lúc ấy, có thể biểu đạt bằng một từ như Hermione đã nói trong phần cuối của series Harry Porter: "Brilliant!"

Những thứ không thuộc về thời đại của chúng ta, chúng ta thường khó tiếp nhận hơn những thứ khác. Tôi nói vậy là vì tôi mới xem một nửa bộ phim Jomeo & Juliet (2013), và, tôi đã không xem hết. Xem phim ở nhà có điểm cộng, là bạn có thể tua nhanh, và cũng có thể không xem hết phim nếu muốn. Còn ở rạp, bạn có ít lựa chọn hơn, hoặc ít ra là tôi cảm thấy như vậy.
Khi hai nhân vật chính nói câu thoại của họ, tôi không cảm thấy nó ngấm. "Tình yêu này như một hơi thở của mùa hè. Nó sẽ là một bông hoa rực rỡ khi chúng ta ở bên nhau".  Những câu đại loại như vậy, sự nồng nàn tăng dần theo diễn biến của bộ phim.
Thực ra có lẽ tôi chưa biết yêu, nhưng nếu người tôi yêu nói câu này, có lẽ tôi sẽ đứng sững ra một chút mất. Tôi cũng không cảm thấy tình yêu nồng nàn trong ánh mắt, trong diễn xuất của hai nhân vật chính. À, tôi chỉ đang nói về diễn xuất thôi, kịch bản của W.Shakespeare không được bàn tới ở đây nhé.

Alan Rickman năm 2011

Snape, được miêu tả là một người  "một thầy giáo nhẫn tâm, tính toán, ích kỉ, cực kì chính xác, tỉ mỉ, luôn tìm cách mỉa mai đối với những đứa học trò mà ông không thích và còn là một người mang nặng nhiều nỗi đắng cay" . Hẳn là ngay từ cái tên, J.K.Rowling cũng muốn thể hiện cái sự khô cứng ấy: " Severus trong tiếng Latin từ này có nghĩ là "nghiêm khắc", "khô cứng", và đồng thời rút ra từ tên của hoàng đế La Mã Lucius Septimius Severus, một người rất tàn bạo. Họ của nhân vật, Snape, lấy theo tên một ngôi làng ở hạt SuffolkVương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland."  Nghe đi nghe lại, tôi thấy đậm chất Ma Kết. Kể cả tuổi thơ hay bị bắt nạt, và cách Snape đứng lên, tin tưởng vào bản thân mình, luôn giữ thái độ bình tĩnh và quyền uy, bên cạnh đó, không ngừng mài dũa tài năng về mặt nghiên cứu Độc dược. Và dũng cảm, theo cách của riêng mình.

 Tôi thích cách Rowling miêu tả Snape trong một lần phỏng vấn:  "Ông lại tỏ ra khá tàn nhẫn, cay nghiệt, một kẻ luôn bắt nạt, khó hiểu với nhiều nỗi cay đắng, xót xa nhưng ông đã yêu, tin tưởng vào tình yêu của mình và đặt cả cuộc sống vào đó. Đó là một người anh hùng thật sự.” Tôi thấy tự hào khi thầy Dumbledore nói cho rằng "đôi khi chúng ta đã phân loại quá sớm" khi nói về anh. Và tôi khóc, khi nghe Harry gọi tên đứa con trai đầu lòng của mình: Albus Severus Potter"Tên con được đặt theo tên của 2 vị hiệu trưởng đáng kính của trường Hogwarts. Và một trong số họ thuộc nhà Slytherin và có lẽ ông là người dũng cảm nhất mà cha từng biết”.

Tôi chỉ buồn, khi thấy tình yêu trọn đời anh dành cho Lily không được đền đáp lại. Như tôi đã nói, tên ngốc Ma Kết không biết biểu đạt tình yêu của mình, mà cứ giữ nó trong tim, coi nó như một ngọn nến, soi sáng con đường mình đi ngay cả trong những thời điểm tăm tối nhất. Thứ tình yêu mãnh liệt và dai dẳng, chính xác và thậm chí khắc nghiệt, như chính con người Snape vậy. Tôi không nghi ngờ gì sự chung thủy đến khác người của anh, và tưởng tượng gương mặt đỏ bừng của anh khi bị Lily trêu đùa khiến tôi không thể không nghĩ về một tương lai khác, nơi anh là cha và Lily là mẹ, và đứa con của hai người sẽ là một người như thế nào.
Tôi ngưỡng mộ tài năng của anh, một Ma Kết đam mê nghệ thuật Hắc ám và hoàn toàn chìm đắm vào nó. Tất nhiên, tài năng của anh nở rộ. 
Theo lời kể của Sirius Black thì ngay năm học thứ nhất, Snape đã biết vô số lời nguyền và ếm hơn so với những học sinh năm thứ bảy. Ông luôn thử những công thức pha chế mới và tự ghi chú những bước làm nhanh, hiệu quả vào sách giáo khoa của ông khi vẫn còn là một học sinh.
Ông sáng chế ra nhiều câu thần chú mới, khá nổi tiếng và tàn nhẫn, từ Khinh thân (Levicorpus) đến thần chú hóa giải nó (Liberacorpus) và nguy hiểm hơn là Cắt sâu mãi mãi(Sectumsempra). Mặc dù Sectumsempra có sức mạnh chết người nhưng Snape cũng luôn chữa lành được các vết thương do nó gây ra. Từ sự hiểu biết rộng lớn về nghệ thuật Hắc Ám, Snape trở thành một tay lão luyện trong việc sử dụng cũng như chữa lành những thứ do các lời nguyền bóng tối gây ra.
Snape còn là 1 trong số ít pháp sư sử dụng thành thạo phép Chiết tâm bí thuật (Legilimency) và đặc biệt là phép Bế quan bí thuật (Occlumency), 2 phép này giúp Snape có thể vừa đồng thời thâm nhập vào tâm trí của người khác vừa bảo vệ được những ý nghĩ riêng của mình. Cũng chính nhờ vào tài năng của mình mà Snape đã qua mặt được chúa tể Voldemort, kẻ luôn tự mãn mình là bậc kì tài trong việc điều khiển tâm trí của kẻ khác.
Theo Rowling, Snape là Tử Thần Thực Tử duy nhất tạo ra được một Thần Hộ mệnh hoàn hảo, giống như của Lily Evans, là một con hươu cái.
Snape còn là một tài năng trong các cuộc đấu tay đôi. Một nhóm giáo sư, bao gồm cả cựu vô địch đấu tay đôi, giáo sư Filius Flitwick, đã tranh luận, nếu có thể, trong một thời gian ngắn, Snape sẽ đánh bại các đối thủ của ông. Giáo sư Minerva McGonagall còn ngụ ý rằng Snape đã học được cách bay mà không cần sử dụng chổi, một kĩ năng hiếm có trước đây mà chỉ có Voldemort mới biết.
Thành thật mà nói, tôi thấy kết cục của Severus Snape là không đáng. Dù biết Snape giết rất nhiều người, nhưng vì đây là nhân vật yêu thích của mình, nên tôi vẫn muốn anh sống, hoặc chết đi trong sự hạnh phúc. Có lẽ, anh sẽ hạnh phúc khi hội ngộ với Lily dưới đó chăng?
Tôi không biết được.
Câu hỏi này, có lẽ mỗi người đều có câu trả lời riêng.

Kết, 
Cảm ơn anh, Severus Tobias Snape, vì đã trở thành một phần trong tuổi thơ của tôi.
Cạn ly.

--- 
Toàn bộ phần chữ in nghiêng, phần trích dẫn, được lấy từ Wikipedia: 
http://vi.wikipedia.org/wiki/Severus_Snape

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

REVIEW | GLASS MASK

Quyết định không đi tập gym hôm nay. Chi phí cơ hội cho tiền xăng, giặt đồ tập, thời gian và cái sự lười có vẻ lớn hơn là việc vận động cơ thể, thế là cả ngày nằm ườn ở nhà.
2 ngày hôm nay nghiền lại bộ Mặt nạ thủy tinh. Có lẽ phải 5 năm rồi không đọc lại. Mình thay đổi nhưng họ thì vẫn thế, đấy là lí do mà truyện tranh vẫn là một trong những thứ mà mình có lẽ không bao giờ rời bỏ được.
Viết lại, để cho đỡ quên. Và để nhớ.

Từ phần này, xin phép được xưng tôi.

Về nhân vật chính:
  • Kitajima Maya (Nhật: 北島 マヤ? Bắc Đảo Mã Nhã)
Nhân vật chính của bộ truyện, là một cô gái thật thà, tốt bụng nhưng đôi khi hơi tự ti. Tuy Maya hoàn toàn không có tài năng gì đặc biệt, nhưng mỗi lần diễn kịch là cô lại như trở thành người khác (cứ như đeo mặt nạ vậy), vì thế Maya luôn diễn được nhiều vai khác nhau. Tư chất đặc biệt của cô đã được cựu diễn viên Tsukikage Chigusa phát hiện và đào tạo. Tâm nguyện lớn nhất của Maya là được diễn vai Hồng Thiên nữ trong vở kịch kiệt tác cùng tên. Vai diễn này cũng chính là vai tâm đắc nhất trong sự nghiệp của cô Tsukikage. 
Maya được gọi là "Cơn lốc sân khấu" (Stage Storm) ám chỉ đến khả năng làm lu mờ các diễn viên chính diễn cùng một vở kịch dù cô có thể chỉ đóng vai phụ. Và Hayami Masumi gọi Maya là "Little One" (Nhật: ちびちゃん Chibi-chan?) "cô nhóc", do sự cách biệt lớn về tuổi tác, đôi khi mang ý châm chọc sự thiếu chín chắn của Maya và đôi khi là do tình cảm thật sự.



Thực ra thì, cái tổng kết này của Wiki không hề đủ. Chưa bao giờ, thật sự là chưa bao giờ ngoài đời thật mình gặp một cô gái như vậy. Con gái, luôn để ý đên thể diện của mình. Vẻ bề ngoài, cách hành xử, đi đứng, nói năng. Đặc biệt là ở ngôi trường mình đang học. Tất nhiên, cái này không hề sai. Nhưng giữa một đống người giống nhau như thế, có một người như Maya xuất hiện, người ta sẽ gọi cô, dù có mất nhiều thời gian để nhận ra, là thiên tài.
Vâng, thiên tài.
Cô chỉ có một đam mê duy nhất, đam mê mãnh liệt, khát khao và cháy bỏng. Hiển nhiên, rất cả những người thành công trên thế giới này đều có cái đam mê đó. Họ sẵn sàng vứt bỏ những thứ mà người khác cho là quan trọng, danh dự, địa vị, cách nhìn nhận của những người xung quanh để đeo đuổi ước mơ của mình. Và đơn giản, đó là lí do họ thành công.
Nói thì dễ, nhưng có bao giờ chúng ta dám đánh đổi tất cả vì ước mơ của mình?
Tôi không có cái đam mê mãnh liệt ấy. Vì thế tôi cảm phục chị sâu sắc. Dù trong nguyên tác (đến tập gần nhất), Maya vẫn nhỏ tuổi hơn tôi. Nhưng tôi sẽ gọi chị là chị, vì sự ngưỡng mộ này.
Cái cách chị cố gắng làm việc mình yêu thích, đôi khi bỏ quên cả bản thân mình, thậm chí hơi điên loạn nhưng nó như một cơn lốc hút tất cả mọi người lại gần chị. Họ vì ngưỡng mộ mà sinh ra căm ghét, nhưng cuối cùng vì tài năng và sự trong sáng của chị mà lại yêu quý chị biết bao.
Một con người như thế, sống vì đam mê,không màng danh lợi, tôi nghĩ, cuộc đời này khó kiếm.
Tôi cũng hiểu, chỉ cần kiên trì, đeo đuổi đam mê của mình đến cùng, nhất định, nhất định sẽ hoàn thành được nó. Chỉ đáng tiếc, tôi chưa tìm thấy đam mê của mình mà thôi.
Nếu đã tìm thấy, nhất định tôi sẽ vì nó mà hết mình như chị. Vì dù chị không biết, chính cái cách chị cố gắng, không biết mệt mỏi, không màng thế sự của chị, đã cứu vớt và cảnh tỉnh rất nhiều người. Họ lạc lối trong hư vinh, tiền bạc. Và khi tìm thấy chị, nhìn cái cách chị cố gắng hết mình, họ nhận ra con người họ ngày xưa, và sống một cách ý nghĩa hơn.
Đó là lí do tôi và mọi người yêu quí chị rất nhiều :) 
  • Himekawa Ayumi (Nhật: 姫川 亜弓? Cơ Xuyên Á Cung)
Cô diễn viên bằng tuổi với Maya. Trái ngược với Maya xuất thân nghèo khó, Ayumi có cha mẹ đều làm trong ngành nghệ thuật sân khấu. Do đó, cô thừa hưởng sắc đẹp lẫn tài năng từ gia đình mình. Ayumi vừa là bạn tốt, vừa là địch thủ xứng đáng với Maya trong cuộc chiến giành vai Hồng Thiên Nữ. Tuy nhiên, Ayumi thừa nhận mình đã nhiều lần thua Maya.


Thực ra thì, kiểu người như Ayumi là tuýp người chúng ta dễ thấy hơn, nhưng tất nhiên, vẫn vô cùng đặc biệt.
Một phần là do xuất thân của chị. Một cuộc sống giàu có, đầy đủ, hạnh phúc (chị đã từng thừa nhận trong truyện), chị không phải lo về gánh nặng cơm áo gạo tiền. Chị có thể toàn tâm toàn ý vào việc mình thích, việc mình giỏi, với sự trợ giúp của hàng loạt chuyên gia xung quanh. Chị nổi tiếng và được nhiều người yêu mến.
Nói đến đây có lẽ chúng ta đang nghĩ về một tiểu thư.
Tiểu thư, có rất nhiều. Nhưng một tiểu thư như Ayumi, tôi nghĩ số lượng cực hiếm.
 Chị không phải là một bông hoa, mà là một tuýp người vô cùng thực lực, thứ thực lực chị rèn dũa nên trong suốt những năm tháng ấu thơ, và có lẽ cho đến tận bây giờ. 
Chị dạy tôi một bài học, trong lúc tôi đang chới với và lo nghĩ. Không có gì ngoài thực lực, thứ có thể đứng vững trong cuộc sống này. Có thể chiêu trò, gian lận, thủ đoạn, nhưng thứ duy nhất sẽ đứng lại, dù bị vùi dập, nghi ngờ, đố kỵ, chính là thực lực. Giống như marketing vậy, dù có truyền thông tốt đến mấy, sản phẩm không thực sự tốt, sẽ không có người mua.
Trong lúc chúng ta còn là những đứa trẻ, chị đã biết thế nào là đố kỵ và ghen ghét. Người ta ghen ghét xuất thân của chị, cuộc sống của chị, đố kị với vẻ đẹp và tài năng của chị. Nhưng cái chị làm sau khi nhận được những thứ tình cảm xấu xa đó không phải là buồn khổ, là khép mình lại. 
Chị cố gắng. Chị không muốn nói là dựa vào cái bóng của gia đình, mà là do chính thực lực của chị. Tôi không thể hiểu được, thứ động lực mạnh mẽ chị có được là gì. Bản chất của con người là lười biếng, nhưng chị thì hoàn thiện mình mọi lúc có thể. Chị luyện tập và nỗ lực không ngừng nghỉ. Không ngừng nghỉ. Nếu như Maya là thiên tài bẩm sinh, thì chị là thiên tài do luyện tập. Chị tỏa sáng và mạnh mẽ, là kết quả của những chuỗi ngày luyện tập bằng mồ hôi, máu và nước mắt. Chị là người đa tài : hát, múa, nhảy, diễn xuất, nấu ăn, võ thuật... Mỗi một lĩnh vực đều đạt đến mức master, và đều là do sự luyện tập chăm chỉ và cần mẫn mà ra.
Thành thật mà nói, Ayumi cho tôi nhiều bài học hơn mà Maya. Chị là một người bình thường muốn đạt đến cảnh giới của thiên tài. Và dù không thể đạt đến đó, chị vẫn phi thường theo cách của riêng chị. Chị yêu sự hoàn hảo và thích cạnh tranh, điều đó giống tôi. Chỉ là chị quyết tâm và nỗ lực hơn tôi rất nhiều. 
Ayumi có cái tôi riêng, lớn lao và ngạo nghễ. Chị hay sửa sai cho người khác, và đưa ra những nhận định với khẩu khí chắc nịch khiến không ai có thể phản đối được. Khác với chị, tôi hứng thú với việc nhìn người khác đưa ra ý kiến của họ. Và dù đúng hay sai tôi cũng không can thiệp.
Tôi học được cách nhìn nhận người khác chính xác và thấu đáo của chị. Cái cách chị khẳng định bản thân là một người có thực lực chứ không chỉ là một bình hoa di động cũng khiến tôi cảm phục. Cái tôi của Ayumi lớn lao và chắc chắn, không một ai có thể suy chuyển. Chị tin vào con đường chị đã chọn, không một chút nghiêng ngả. Sự tự tin đó, khí thế đó, làm hàng ngàn người tôn trọng và yêu quý chị.
Sự nỗ lực không ngừng có thể thay đổi tất cả mọi thứ.
  • Hayami Masumi (Nhật: 速水 真澄? Tốc Thủy Chân Trừng)
Tổng giám đốc công ty Daito Entertainments (Nhật: 大都芸能 Daito Genou?Đại Đô Vân Năng) (trong bản dịch tiếng Việt là Daito Art), lớn hơn Maya 11 tuổi. Masumi luôn bị Maya ghét vì anh đã hại đoàn kịch Tsukikage giải tán và gián tiếp khiến mẹ cô bé bị chết vì bệnh. Maya không hề biết Masumi chính là người âm thầm hỗ trợ, động viên mình cả về vật chất lẫn tinh thần và là người tặng cô những bông hoa hồng tím. Masumi được gọi là Murasaki no Bara no Hito, (tạm dịch: "Mr. Purple Rose" - Người tặng hoa hồng tím) bởi Maya và Daddy Long-Legs (tạm dich: Ông chú chân dài) bởi những người bạn của cô trong đoàn kịch Tsukikage. Sự lạnh lùng của Masumi xuất phát từ cái chết của người mẹ quá cố, Aya, khi anh ta còn là một cậu bé và mối quan hệ với người cha dượng Eisuke (kẻ đã gián tiếp gây nên cái chết của Ozaki Ichiren - tác giả vở kịch Hồng Thiên Nữ). Đồng thời cũng là Quý ngài hoa hồng tím thường tặng hoa cho Maya.



Một mối tình ngốc nghếch và cảm động.
Đây là lí do mà mình không muốn dính vào cái thứ gọi là tình yêu. Vì "Khi yêu, ai cũng trở nên ngốc nghếch cả" (Hijiri - bạn của Masumi, đã nói như thế với anh khi anh thừa nhận mình yêu Maya). 
Không có gì khó hiểu khi Masumi đem lòng yêu Maya, thứ tình cảm ban đầu chỉ là sự ngưỡng mộ. Một con người bước vào thương trường khi mới 10 tuổi, học được những nguyên tắc khắc nghiệt của cuộc sống quá sớm, bị ép phải trưởng thành quá nhanh. Những mảnh kí ức hạnh phúc không có nhiều, anh làm việc như một cái máy, không có tình yêu. Thế nên rất nhanh chóng, anh bị Maya thu hút: một cô gái hết mình vì đam mê của mình, trong khi anh lại chưa sống vì đam mê của mình bao giờ.
Lí giải cho những đôi đũa lệch là đây. Có khi nào bạn tự hỏi những người quá đỗi khác nhau tại sao lại đến được với nhau, thì đây là lí do đấy. Con người có xu hướng yêu người giống họ, hoặc là bổ khuyết cho họ. Có lần tôi đọc một bài báo trên dear.vn, về một chị gái 29 tuổi muốn tìm chồng lương tháng trên 50 triệu (VNĐ), và có đề cập đến chuyện lương của chị có tháng lên đến 9 con số. Thực ra thì, nếu chồng chị mà cũng giống như chị thì tôi nghĩ có lẽ cuộc sống của hai người sẽ hơi mệt mỏi đấy, vì cả hai đều bận rộn mà. Và nếu không kiểm soát tốt thì, chậc!
Quay lại với Masumi, tôi cảm phục anh hai chuyện. Thứ nhất, anh là một doanh nhân thành đạt nhờ thực lực của mình. Cuộc sống vốn dĩ công bằng, những ai đã trải qua nhiều chuyện khó khăn nhất định sẽ đạt được những điều người luôn sống trong đủ đầy không bao giờ làm được. Anh thông minh, thức thời và nhanh nhạy. Chưa kể đến những phẩm chất cần có của một doanh nhân: mưu mô và toan tính. Tóm lại, nhắc đến tên anh là người ta sợ, một giám đốc của những tập đoàn lớn, đẹp trai, tài giỏi và trẻ trung. Đích ngắm của nhiều cô gái. Mong là sau này cũng sẽ thành công trong sự nghiệp như anh, vì kinh doanh là một trong những thứ tôi yêu thích. Dù rằng, tôi biết cái giá phải trả không hề rẻ chút nào.
Chuyện thứ hai tôi cảm phục anh, là cách anh yêu thương và bảo vệ Maya. Tôi khá thực tế, vì tôi biết hạnh phúc phải gắn liền với thực tế, chứ không chỉ đơn giản là mơ mộng. Trước kia tôi đánh giá mọi chuyện khá phiến diện, và nghĩ rằng mình biết-tuốt. Ví dụ như chuyện tặng quà cho bạn gái. Tôi không thể hiểu nổi tại sao người ta vung một đống tiền cho các cô chân dài, trong khi chúng ta còn nhiều vấn đề có thể giải quyết được bằng số tiền đó, ví dụ một cái túi xách trăm triệu của Channel có thể mua đủ sách học cho một học sinh nghèo tại một ngôi trường ở vùng núi.
Bây giờ tôi vẫn không hiểu :)) nhưng tôi thông cảm với cái chuyện đó hơn một chút. Khi yêu, con người ta là ngốc nghếch mà. Với lại còn tùy thuộc vào người nhận quà. Ví dụ như Maya với Ayumi thì tôi hoàn toàn không có ý kiến đi, họ xứng đáng. Còn tôi không hiểu được tính cách và tầm của người nhận quà trong thực tế, nên khi đọc mấy bài báo về mấy chuyện đại loại như vậy, tôi đọc để biết chứ không bình luận. Họ muốn tặng họ cứ tặng, đó là quyền của họ. Tôi chỉ không ưa khi món quà đó được tặng là do người kia vòi vĩnh mà thôi. Maya thì chẳng bao giờ đòi hỏi cả, Masumi tự tặng đấy chứ. 
Thực ra, tôi nghĩ rằng có tiềm lực để chăm sóc và mua tặng những món quà cho người mình yêu cũng tốt. Ngoài kia thì có nhiều kiểu tình yêu trên chiếc xe đạp, thứ tình cảm tôi không phê phán nhưng cũng không hoan nghênh cho lắm. Còn trẻ thì nên rèn luyện bản thân, hơn là đầu tư cho tình yêu. Nhìn câu chuyện này thì sẽ hiểu quan điểm của tôi. Maya bị thần xui xẻo bám theo khá nhiều, và như để bù đắp cho chuyện đó, Masumi xuất hiện như một vị thần hộ mệnh. Bất cứ khi nào Maya gặp khó khăn, tôi xin nhấn mạnh là bao gồm cả những lúc anh dự đoán được khó khăn sẽ tới với cô, thì chắc chắn Masumi sẽ giúp cô. Tất cả mọi việc, từ chuyện cô không có tiền học cấp 3, học ĐH; chuyện cô giáo của cô bị ốm, chuyện nhà hát nơi cô diễn quá sập xệ... và n thứ chuyện tương tự và không-tương-tự, chỉ có thể giải quyết bởi một người có địa vị, có tiền, và có cả sự thông minh khôn khéo để giải quyết tất cả những chuyện đó nữa. Một người đáng tin cậy như vậy, ai lại không thích chứ? Chỉ đáng tiếc là người ta hay nhầm chuyện lấy một người có tiền và lấy người ta vì tiền của họ, thế thôi.
Về cốt truyện
Quá thông minh và được đầu tư kĩ lưỡng. Tuy nét vẽ từ thời xưa, không còn phù hợp với tiêu chuẩn cái đẹp của nhiều người bây giờ, đây vẫn là một bộ truyện được đầu tư về nội dung, không cần bàn cãi. Không hề có những tình tiết khoe hàng lôi kéo khán giả, Mặt nạ thủy tinh chạm đến trái tim của người đọc là nhờ dàn nhân vật chính tài năng và kiên cường, cốt truyện giàu ý nghĩa và tính nhân văn rất cao. Một bộ truyện trong list phải-cho-con-mình-đọc-sau-này của mình :))
Một chi tiết mình vô cùng yêu thích, là cách bộ truyện này đi từ giai đoạn này sang giai đoạn khác. Cuộc sống con người cũng vậy, mình luôn hướng đến việc sống một cuộc sống có ý nghĩa, không bị bỏ phí từng phút từng giây nên là việc đặt ra mục tiêu rất quan trọng. Với Maya và Ayumi, mục tiêu của họ là từng vở kịch. Mỗi một vở kịch là cả một sự đầu tư to lớn, họ trau dồi khả năng và rèn luyện bản thân mình cho sự hoàn hảo trong diễn xuất, và trưởng thành hơn sau từng vở kịch. Cuộc sống cũng vậy, những project, những cuộc thi.. đều là những thứ giúp con người trưởng thành. Và thông minh nhất là trải nghiệm qua từng chiến dịch một, cố gắng hết mình và đừng làm nhiều việc một lúc. Tập trung bao giờ cũng đem lại kết quả cao hơn.
---
Review đến đây là kết thúc, dù bộ truyện này có nhiều điều đáng bàn hơn thế. Nhưng thôi, cho các bạn tự cảm nhận. Cứ đọc đi, nhưng đừng chỉ đọc không, mà hãy cảm nhận nó và rút ra bài học kinh nghiệm cho mình nữa.
Ma Kết đã khuyên thì nên nghe theo, hiểu không?
Và cảm ơn đã đọc đến dòng cuối cùng :)
Ma Kết, 
---
Thông tin được lấy từ Wikipedia. (http://vi.wikipedia.org/wiki/M%E1%BA%B7t_n%E1%BA%A1_th%E1%BB%A7y_tinh)
Glass mask (ガラスの仮面, Garasu no Kamen) là bộ manga của nữ mangaka Miuchi Suzue, được đăng trên tạp chí Hana no yume comics - "Hoa và Mộng", vào năm 1976. Về sau, truyện được dựng thành anime và phim truyền hình. Tính đến năm 2006, manga này bán được 50 triệu bản tại Nhật, trở thành truyện tranh dành cho thiếu nữ (shõjo manga) bán chạy thứ hai trên thế giới. Từ tháng 7 năm 2008, khi tác giả vẽ tiếp bộ truyện này, nó được đăng trên tạp chí Betsatsu hana to yume hay còn gọi là Betsuhana.
Truyện đã được xuất bản tại Việt Nam. Một lần có tên "Machi - cô bé chăm chỉ", lần sau đổi tên chính xác như tựa gốc là "Mặt nạ thủy tinh" do nhà xuất bản Kim Đồng ấn hành.
Phần tạm dịch của người viết.
- Link đọc: 
http://tuthienbao.com/forum/forumdisplay.php?f=403
Có nhiều bản đẹp của truyentranh8 hay vechai, tuy nhiên đây là link đầy đủ nhất (bản scan từ truyện của NXB Kim Đồng)